Được vẽ

 

Với tôi việc được vẽ mỗi ngày là một ân huệ, sự may mắn của cuộc sống ban tặng! Mỗi lần bước vào xưởng vẽ, ngửi mùi sơn quen thuộc, được tĩnh lặng một mình trong thế giới sắc màu là một lần tôi chạm vào hạnh phúc.

Tôi tự gọi đó là “chạm vào hạnh phúc” của riêng mình. Lúc này, vẽ không đơn thuần là công việc hoặc đam mê… Mà thật sự tôi cảm thấy mình rơi vào một trạng thái vô cùng tinh khiết – sự tinh khiết này thật khó để nói thành lời, chỉ có thể sống trong nó, cảm nhận nó, vui sướng thực sự với nó.

Việc sáng tác với hội họa không phải lúc nào cũng diễn ra êm đẹp, có những lúc rơi vào bế tắc, họa sĩ hoàn toàn bất lực trước bức tranh của chính mình. Cứ vẽ mãi, sửa mãi… nhưng bức tranh mình mong muốn không bao giờ hiện ra… Việc cần làm lúc này là phải biết kiên nhẫn và chờ đợi. Kiên nhẫn với bản thân mình, cũng có nghĩa biết cách để kiên nhẫn với hội họa.

Sau nhiều năm tôi nhận ra rằng, khi vẽ tranh, nhiều lớp màu được chồng phủ lên nhau, có lúc bị gạch xóa, thậm chí bỏ đi, rồi vẽ lại, rồi lại xóa đi… cứ như thế diễn ra không biết bao nhiêu lần, việc này tựa như chính bản thân họa sĩ tự sửa mình. Mỗi ngày cố gắng phải loại bỏ đi một căn tính, thêm vào một đức tính. Đây là một công việc lâu dài, cần mẫn, chăm chỉ, nghiêm túc như chính hơi thở của mình. Nếu kiên nhẫn được như vậy, bản thân họa sĩ và bức tranh sẽ mỗi ngày đều đẹp thêm.

Trong triển lãm lần này, tôi cố gắng loại bỏ những phần mà bản thân tôi tự nhận ra là thừa và cố gắng thêm vào những phần còn thiếu. Tôi hi vọng mỗi ngày tranh của tôi và chính bản thân tôi sẽ hướng về cái đẹp tinh khiết nhất. Tôi không chắc mỗi ngày mình vẽ đẹp hơn, nhưng tôi nghĩ mình có đủ năng lượng và khát vọng để hướng đến những điều đẹp nhất.

Là họa sĩ ai cũng muốn vẽ được bức tranh đẹp. Đó là điều bình thường, cũng là nhiệm vụ của người theo đuổi nghiệp vẽ, nhưng có một sự thật rằng, bức tranh đẹp đó vẫn ở phía trước, và mãi mãi ở phía trước. Chính vì điều đó mà tôi và các họa sĩ được vẽ, được tìm kiếm, tu sửa bản thân mình và những bức tranh của mình. Trong quá trình đó, nhiều lần, chính tôi được chạm vào HẠNH PHÚC.

A Sáng